Câu chuyện thứ 15 - PHÉP LẠ BIỂN ĐỎ

  • 09/09/2022
  • Sách Xuất Hành chương 14

    Câu chuyện thứ 15:

    PHÉP LẠ BIỂN ĐỎ

    Sách Xuất Hành chương 14

    Khi dân Ít-ra-en vừa đi khỏi, có người chạy báo tin cho vua Pha-ra-ô là Israen đã chạy trốn. Pha-ra-ô liền thay lòng đổi dạ ngẫm nghĩ: "Ta thật khờ dại quá? Ta đã thả cho Ít-ra-en đi, bọn chúng không còn làm nô lệ cho ta nữa. Ta phải bắt chúng lại phục vụ cho Ta."

    Nhà vua cho chiến xa và quân lính đuổi theo. Vua lấy 600 chiến xa tốt nhất, và tất cả các chiến xa của Ai-cập, chiếc nào cũng có chiến binh hùng mạnh. Quân lực Pharaô đuổi theo và bắt kịp Ít-ra-en, khi họ đóng trại bên bờ biển Ha-khi-rốt.

    Khi Pha-ra-ô tới gần, Con cái Ít-ra-en kinh hãi, liền lớn tiếng kêu cầu Thiên Chúa. Họ nói với ông Mô-sê: "Bên Ai-cập không có đủ mồ chôn hay sao, mà ông lại đưa chúng tôi vào chết trong sa mạc? Ông làm gì vậy chứ, khi ông đưa chúng tôi ra khỏi Ai-cập? Chúng tôi đã bảo: Cứ để mặc chúng tôi làm nô lệ Ai-cập! Thà làm nô lệ Ai-cập còn hơn chết khô trong sa mạc!"

    Ông Mô-sê nói với dân: "Đừng sợ! Rồi anh em sẽ thấy việc Thiên Chúa làm hôm nay để cứu thoát anh em: những người Ai-cập anh em thấy hôm nay, không bao giờ anh em thấy lại nữa. Thiên Chúa sẽ chiến đấu cho anh em. Anh em chỉ có việc ngồi yên."

    Thiên sứ của Thiên Chúa đang đi trước dân Ít-ra-en liền rời chỗ mà đi đàng sau họ. Cột mây bỏ phía trước mà đứng về phía sau, chen vào giữa hàng ngũ Ai-cập và hàng ngũ Ít-ra-en. Bên kia, mây tỏa khói mịt mù, bên này, mây lại sáng soi đêm tối, khiến cho hai bên suốt đêm không xáp lại gần nhau được.

    Nghe lời Thiên Chúa, Ông Mô-sê giơ tay trên mặt biển, Thiên Chúa cho một cơn gió thổi mạnh suốt đêm, dồn biển lại, khiến biển hoá thành đất khô cạn. Nước rẽ ra làm hai, và con cái Ít-ra-en đi vào giữa lòng biển khô cạn, nước sừng sững như tường thành hai bên.

    Quân Ai-cập đuổi theo; toàn thể chiến mã, chiến xa và kỵ binh của Pha-ra-ô tiến vào giữa lòng biển sau dân Ít-ra-en. Vào lúc gần sáng, Thiên Chúa gây rối loạn trong hàng ngũ chúng. Người làm cho chiến xa kẹt bánh, khiến chúng phải vất vả mới di chuyển nổi. Quân Ai-cập bảo nhau: "Ta phải trốn bọn Ít-ra-en, vì Thiên Chúa chiến đấu chống lại người Ai-cập để giúp họ."

    Thiên Chúa phán với ông Mô-sê: "Hãy giơ tay trên mặt biển, nước sẽ ập xuống trên quân Ai-cập cùng với chiến xa và kỵ binh của chúng." Ông Mô-sê giơ tay trên mặt biển, và biển ập lại như cũ, vào lúc tảng sáng. Quân Ai-cập đang chạy trốn thì gặp nước biển, Thiên Chúa xô ngã quân Ai-cập giữa lòng biển. Nước ập xuống, vùi lấp chiến xa và kỵ binh, vùi lấp toàn thể quân lực của Pha-ra-ô đã theo dân Ít-ra-en đi vào lòng biển. Không một tên nào sống sót.

    Còn con cái Ít-ra-en đã đi giữa lòng biển khô cạn, nước sừng sững như tường thành hai bên. Ngày đó, Thiên Chúa đã cứu Ít-ra-en khỏi tay quân Ai-cập.

    Nguồn: Thanhlinh.net

    Bài viết liên quan