Câu chuyện thứ 24 - ÔNG SAM-SÔN

  • 09/10/2022
  • Sách Thủ Lãnh chương 14,16

    Câu chuyện thứ 24

    ÔNG SAM-SÔN

    Sách Thủ Lãnh chương 14,16

    Con cái Ít-ra-en lại làm điều gian ác trái mắt Thiên Chúa, và Thiên Chúa đã trao họ vào tay người Phi-lip-tinh cai trị họ trong 40 năm.

    Có một người đàn ông thuộc chi tộc Đan tên là Ma-nô-ác. Vợ ông không sinh con. Sứ giả Thiên Chúa hiện ra nói với bà: "Này, bà sẽ có thai và sinh một con trai. Dao cạo sẽ không lướt được trên đầu con trẻ, vì nó sẽ là một na-dia của Thiên Chúa từ lòng mẹ. Chính nó sẽ cứu Ít-ra-en khỏi áp bức của người Phi-lip-tinh."

    Ông Ma-nô-ác cầu xin Thiên Chúa: "Thưa Ngài, xin vui lòng cho người của Thiên Chúa đến với chúng con một lần nữa, và dạy chúng con phải làm gì cho đứa trẻ sẽ sinh ra." Thiên Chúa nghe tiếng ông và đến gặp vợ ông lúc bà đang ở ngoài đồng, không có mặt chồng bà ở đó. Bà vội vã chạy đi báo tin cho chồng: "Này người đã gặp tôi hôm trước, lại hiện ra với tôi nữa." Ông Ma-nô-ác đứng dậy chạy theo vợ, đến gặp người ấy và nói: "Ngài có phải là người đã nói với bà này không? " Người ấy đáp: "Chính tôi." Ông Ma-nô-ác nói: "Đứa bé phải giữ luật nào, và nó phải làm gì?" Sứ giả Thiên Chúa nói: "Tất cả những điều tôi đã nói với bà ấy thì bà ấy phải giữ. Đó là những gì bởi cây nho mà ra, thì bà không được ăn, cũng không được uống rượu và thức có men; tất cả những gì không thanh sạch, thì bà không được ăn."

    Bấy giờ ông Ma-nô-ác nói với sứ giả Thiên Chúa: "Xin ngài cho biết quý danh, để khi xảy ra như ngài nói, chúng tôi sẽ trả công ngài!" Sứ giả Thiên Chúa nói: "Sao ông lại hỏi tên tôi? Đó là một điều bí nhiệm." Bấy giờ ông Ma-nô-ác bắt một con dê tơ và lấy tế phẩm, để dâng làm lễ toàn thiêu trên tảng đá kính Thiên Chúa. Khi ngọn lửa từ bàn thờ bốc lên trời, thì sứ giả của Thiên Chúa cũng bay lên theo trong ngọn lửa, trước sự chứng kiến của ông Ma-nô-ác và vợ ông; họ phục lạy sát đất.

    Bà vợ sinh được một con trai và đặt tên là Sam-sôn. Đứa bé lớn lên, và Thiên Chúa chúc lành cho nó. Thần khí Thiên Chúa bắt đầu hoạt động trên Sam-sôn. Sam-sôn xuống Tim-na và để ý đến một cô gái người Phi-lip-tinh. Ông về báo cho cha mẹ rằng: "Con đã để ý đến một cô gái người Phi-lip-tinh tại Tim-na. Vậy xin cha mẹ cưới cô ấy cho con." Cha ông cũng như mẹ ông nói: "Trong số con gái của bà con mày và trong dân tao, không có phụ nữ hay sao mà mày lại đi lấy vợ người Phi-lip-tinh?" Nhưng ông Sam-sôn trả lời cha: "Xin cha cứ cưới cô ấy cho con, vì nàng vừa mắt con." Cha mẹ ông không biết rằng việc đó là do Thiên Chúa xui khiến, bởi lẽ Người đang tìm cớ cho người Phi-lip-tinh gây chuyện.

    Ông Sam-sôn xuống Tim-na, và khi ông tới các vườn nho thì này một con sư tử rống lên và nhảy chồm ra phía ông. Bấy giờ thần khí Thiên Chúa ập xuống trên ông; ông dùng tay không xé nó ra như xé một con dê con; nhưng ông không cho cha mẹ hay việc ông đã làm. Sau đó ông xuống chuyện trò với người phụ nữ và nàng vừa mắt Sam-sôn. Ít lâu sau, ông trở lại cưới nàng. Ông rẽ qua để xem xác chết con sư tử, thì này có một đàn ong làm tổ trong bộ xương con sư tử và có mật nữa. Ông móc ra và cầm trong tay, vừa đi vừa ăn. Rồi khi về nhà, ông biếu cha mẹ và cha mẹ ông cũng ăn. Nhưng ông không cho cha mẹ biết là ông đã móc mật ong từ bộ xương con sư tử chết ngoài đường.

    Ông Sam-sôn nói với người Phi-lip-tinh: "Tôi ra cho các anh một câu đố. Nếu trong bảy ngày tiệc, các anh giải được câu đố ấy và tìm ra câu đáp, thì tôi sẽ tặng các anh 30 chiếc áo lụa quý và 30 chiếc khác để thay. Nếu các anh không giải được, thì các anh phải cho tôi ba mươi chiếc áo lụa quý và ba mươi chiếc khác để thay." Họ nói với ông: "Anh ra câu đố đi; chúng tôi nghe đây." Ông liền nói với họ:

    "Thức ăn xuất tự người dùng,

    ngọt ngào xuất tự sức hùng, là chi?"

    Sau ba ngày họ vẫn không giải được câu đố.

    Ngày thứ tư họ nói với vợ ông Sam-sôn: "Hãy dụ chồng chị để anh ấy giải nghĩa câu đố cho chúng tôi, nếu không, chúng tôi sẽ nổi lửa đốt cả chị lẫn nhà cha chị." Vợ ông Sam-sôn khóc tỉ tê bên ông suốt bảy ngày tiệc. Ngày thứ bảy ông siêu lòng giải nghĩa cho nàng, và nàng cho đồng bào mình biết câu trả lời. Ngày thứ bảy, trước khi mặt trời lặn, người trong thành nói với ông:

    "Cái gì ngọt quá mật ong,

    khoẻ hơn sư tử thì ông chịu hàng!"

    Ông bảo họ:

    "Không cày với bò cái của ta,

    tụi bay đã chẳng tìm ra câu này."

    Bấy giờ thần khí Thiên Chúa ập xuống trên ông; ông đi xuống Át-cơ-lôn bắt 30 người trong bọn họ, lột áo của những người ấy, rồi trao những áo để thay cho những kẻ đã giải được câu đố.

    Ít lâu sau, ông Sam-sôn mang một con dê tơ đến thăm vợ. Ông nói: "Tôi muốn vào phòng của vợ tôi"; nhưng bố vợ không cho ông vào. Ông Sam-sôn đi bắt ba trăm con chó sói; lấy đuốc, rồi cột ngược đuôi con này với đuôi con kia và buộc một chiếc đuốc giữa hai đuôi. Ông châm lửa vào đuốc và lùa sói vào đồng lúa chín của người Phi-lip-tinh, lửa thiêu rụi từ gốc rạ cho đến bông lúa, thiêu cả vường nho và ô-liu nữa.

    Người Phi-lip-tinh giận dữ hỏi: "Ai đã làm chuyện này? " Và người ta đáp: "Đó là Sam-sôn, con rể của ông người Tim-na, vì ông ấy đã đem vợ hắn gán cho người phù rể của hắn." Những người Phi-li-tinh nổi lửa đốt cả nàng lẫn cha nàng. Ông Sam-sôn nói với họ: "Vì chúng bay đã làm như thế, thì tao sẽ trả thù cho được mới thôi." Ông đánh cho chúng một trận tơi bời, khiến chúng bị thảm bại. Rồi ông xuống ở trong một hốc đá tại Ê-tham.

    Người Phi-li-tinh lên đóng trại ở Giu-đa và tràn ra tới Lê-khi. Người Giu-đa nói với chúng: "Tại sao các anh lại lên chống chúng tôi? " Chúng đáp; "Để bắt trói Sam-sôn; chúng tôi lên để xử với hắn như hắn đã xử với chúng tôi." 3000 người Giu-đa xuống hốc đá ở Ê-tham, Họ nói: "Chúng tôi xuống bắt trói và nộp ông cho người Phi-li-tinh!" Ông Sam-sôn nói với họ: "Các anh phải thề với tôi là các anh sẽ không đập chết tôi." Rồi họ dùng hai chiếc dây thừng mới trói ông và kéo ông lên khỏi hốc đá.

    Ông vào đến Lê-khi, thì người Phi-lip-tinh reo hò ra đón ông. Bấy giờ khi thần khí của Thiên Chúa ập xuống trên ông, những chiếc dây thừng trên cánh tay ông tựa như những sợi chỉ cháy xèo trong lửa và dây cột tay ông đều tuột xuống. Vớ được một hàm lừa còn tươi, ông đưa tay lượm lấy và dùng nó đánh chết một ngàn người.

    Ông liệng chiếc hàm khỏi tay, và gọi nơi ấy là Ra-mát Lê-khi. Ông khát quá, nên kêu cầu Thiên Chúa rằng: "Ngài là Đấng đã dùng tay tôi tớ Ngài thực hiện cuộc chiến thắng vĩ đại này, mà chẳng lẽ giờ đây con lại phải chết khát và rơi vào tay những kẻ không cắt bì? " Bấy giờ Thiên Chúa xẻ khe đá ở Lê-khi, nước liền vọt ra; ông uống, thấy hồi sức và tỉnh táo lại.

    Sau đó ông phải lòng một phụ nữ tên là Đa-li-la, Các vương hầu Phi-lip-tinh lên gặp cô ta. Họ nói với nàng: "Cô hãy dụ hắn xem bởi đâu hắn có sức mạnh như thế, và chúng tôi phải dùng cách nào mới trị được hắn, trói làm sao mới khống chế được hắn, rồi mỗi người chúng tôi sẽ cho cô một ngàn mốt bạc."

    Đa-li-la nói với ông: "Làm sao anh nói là anh yêu em, trong khi anh không thật lòng với em? Đây là lần thứ ba anh xí gạt em và không tỏ cho em biết: bởi đâu anh có sức mạnh như thế?" Vì ngày nào nàng cũng dùng hết lời lẽ mà nài ép và làm khổ ông, khiến ông thổ lộ hết tâm can với nàng, và nói: "Dao cạo chưa hề đụng đến đầu anh, vì anh là một na-dia của Thiên Chúa từ lúc còn trong lòng mẹ. Nếu anh bị cạo đầu thì anh sẽ mất sức ngay, trở nên yếu nhược và như mọi người khác."

    Đa-li-la liền sai người đi gọi các vương hầu Phi-lip-tinh và nói: "Anh ấy đã thổ lộ hết với tôi. Các ông hãy tới bắt." Các vương hầu Phi-lip-tinh liền lên gặp nàng, mang sẵn bạc trong tay. Vậy nàng làm cho ông ngủ trên đầu gối mình, rồi kêu người cạo bảy bím tóc trên đầu ông; nàng bắt đầu khống chế ông, và ông đã mất sức. Nàng nói: "Này anh Sam-sôn, quân Phi-li-tinh đấy! " Ông tỉnh giấc và nói: "Mình sẽ bung ra như mọi lần và lại thoát thôi." Nhưng ông đâu có biết: ĐỨC CHÚA không còn ở với ông nữa. Quân Phi-li-tinh bắt lấy ông, móc mắt và giải ông xuống Ga-da. Chúng chập xích đồng lại, cột ông và bắt ông kéo cối xay trong nhà tù.

     

    Nguồn: Thanhlinh.net

    Bài viết liên quan