Tuổi trẻ và tiếng gọi

  • 17/05/2022
  • “Đừng làm nhoà tiếng của Thiên Chúa, Đấng đang mời gọi các bạn trỗi dậy và đi theo những con đường mà Ngài đã chuẩn bị cho các bạn”[1] lời mời gọi của Đức Giáo Hoàng Phanxicô nói với các tham dự viên Diễn Đàn Giới Trẻ Quốc Tế Lần Thứ XI, tại Rôma 2019. Gợi cho ‘Nó’ nhớ về cái thời đã qua của tuổi trẻ và tiếng gọi mà mình cảm nhận đến từ Thiên Chúa ngang qua cuộc đời.
    Caption

     

    Tiết trời mùa xuân luôn ấm áp, rực rỡ, đẹp nhất trong năm; tuổi trẻ luôn là mùa xuân tràn trề hy vọng của hành trình đời người.
    Tuổi trẻ, giai đoạn đầy năng lực, tràn trề yêu thương, ý chí mạnh mẽ, lý tưởng cao đẹp, nhiều hoài bão,ước mơ cả những đổi thay về tâm sinh lý để trở nên con người trưởng thành.
    Trong những đổi thay để lớn lên thành người có thay đổi của sự lựa chọn: lựa chọn chuyên nghành, nghề nghiệp, đối tượng để yêu.
    Với Nó, là người trẻ Công giáo đòi hỏi phải làm một cuộc phân định cho hướng đi trong tương lai. Đi tu hay sống đời hôn nhân là một vấn đề lớn cần phân định của người trẻ ở mọi thời.
    Có người trẻ cho rằng “đi tu” là xa xỉ vì họ quá yêu tự do, phóng túng, muốn làm gì thì làm, “đi tu” sợ bị ràng buộc, sợ bị nhốt mình trong bốn bức tường tu viện, chủng viện; sợ kỉ luật, sợ mất thanh xuân... Họ nghĩ rằng sống đời hôn nhân cũng sẽ mất tự do, sẽ bị ràng buộc nhưng có lẽ không đến nỗi “phải mất” như sống đời tận hiến… Là người đã từng sống và trải qua giai đoạn này của đời mình, Nó cũng từng đứng trước ngã ba cuộc đời, tương lai – sự nghiệp – bậc sống. Muốn lập nghiệp, muốn học một nghề danh giá để kiếm thật nhiều tiền, có chỗ đứng trong xã hội,làm những gì mình thích: mua sắm, du lịch, tụ tập bè bạn ; Một mặt muốn đi tu để thực hiện ước mơ mà Cha Mẹ đã ươm từ hồi còn tấm bé.
    Là người trẻ, Nó cũng đã từng trằn trọc bao đêm dài để phân định, chọn lựa bậc sống. Là người trẻ Nó cũng đã từng khóc “cạn nước mắt” để chọn lựa - phân định giữa việc: chia tay, giã từ mối tình thơ mộng của tuổi đôi mươi thật đẹp, một tương lai huy hoàng đang mở ra trước mắt để đi con đường “ít người đi”, hay tiếp tục “sánh đôi cùng người ấy” đi chung con đường của mọi người…    
    Và… giữa bao tiếng gọi mời ngọt ngào hấp dẫn, đan xen với những cuộc chiến đấu tận thâm sâu tâm hồn. Nó đã nghe tiếng gọi của thầy Giêsu “Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại”. (Ga 15,16.). Đây thực là lời mời gọi của người bạn: Bạn Giêsu.
    Từ đó Nó đã chọn “đi tu”, rồi từng bước - từng bước theo Ngài trong hành trình ơn gọi dòng Mến Thánh Giá.
    Thỉnh thoảng có người bảo: này nhỏ “thất tình nên đi tu hả”,“ế nên đi tu chứ gì !”
    Người đời nghĩ kẻ “đi tu” thường có “vấn đề” “Đi tu” là sống khác người.
    Có người còn cho rằng “tu” không còn được phép yêu,“trái tim không được lúc lắc vì gì, lúc lắc vì ai” tu là sống cô đơn một mình, đi tu là đánh mất tất cả, từ bỏ tất cả. Bởi họ cho rằng cùng đích của đời người là : danh vọng, tiền tài và hưởng thụ. Chỉ cần kiếm được nhiều tiền, tìm đứng chỗ nào có chút danh giá trong xã hội là đủ. Nhưng họ không nghĩ rằng người tu cũng có thể yêu, không chỉ yêu một người mà yêu tất cả mọi người.“Yêu Chúa là tôi yêu tất cả, nếu yêu anh, yêu chỉ  một mà thôi nên tôi coi anh là kẻ xa lạ để tôi yêu vạn kẻ ở trên đời”[2]
    “Đi Tu” hy sinh cái gia đình nhỏ để sống trong gia đình rộng lớn là Giáo Hội. Đi tu có thể làm những điều mình thích nhưng theo một cách khác. Đi tu là sống tuổi trẻ theo phong cách của riêng mình, phong cách  “không đụng hàng” nói theo kiểu của tuổi “Tuổi Teen” bây giờ.
    Đi tu hay lập gia đình đều có mặt trái của nó. Đi tu không phải đi tìm sung sướng cho bản thân, không để trốn đời, cũng không hẳn phải liều mình lao vào chỗ khổ cực, chốn cùng đinh. Nhưng “đi tu” là đáp lại tiếng Chúa kêu gọi, dấn thân sống chết cho một lý tưởng cao cả mà chỉ những ai Thiên Chúa muốn Ngài mới ngỏ lời và ban đủ ơn để người ấy hiểu, chọn lựa và sống cho Người.
    Nét cao cả thiêng liêng của người đi tu, sống đức khiết tịnh được nêu bật trong Tin Mừng, bởi vì Chúa Giêsu đã cho thấy giá trị của độc thân. Ngài đã khen ngợi độc thân tự nguyện sau khi khẳng định sự bất khả phân ly của hôn nhân. Đức Giêsu đã ngăn cấm người chồng ruồng rẫy vợ mình, các môn đệ đã phản ứng lại: “…Nếu chồng phải xử sự như thế đối với vợ thì thà đừng lấy vợ còn hơn”. Chúa Giêsu đã gán cho câu nói “thà đừng lấy vợ” một ý nghĩa cao siêu hơn khi trả lời rằng: “Không phải ai cũng hiểu được điều ấy, nhưng chỉ những ai được Thiên Chúa cho hiểu mới hiểu. Quả vậy, có những người là hoạn nhân vì từ lòng mẹ đã sinh ra như thế; có những người là hoạn nhân vì bị người ta hoạn; và có những người là hoạn nhân do họ tự ý sống như thế vì Nước Trời. Ai hiểu được thì hiểu” (Mt 19,10-12).
    Có phải vì “thất tình”  hay “Ế” mới đi tu?
    Nếu sẵn lòng hân hoan, phấn khởi sống đời tu trong khiết tịnh nghèo khó, vâng lời theo tinh thần của Tin Mừng thì sẽ hạnh phúc biết bao. Hạnh phúc vì cuộc đời mình đã được hiến tế theo gương thầy chí thánh Giêsu trở nên chứng tá cuộc sống vĩnh cửu cho con người trong thế giới mọi thời. “Đời sống thánh hiến trở thành dấu chỉ sống động lôi kéo dân Chúa và mặc khải mầu nhiệm Nước Trời”. (Ls. Đ 17)
    Sống đời hôn nhân không chỉ là cơm áo gạo tiền, vợ chồng, con cái nhưng nếu tìm được những niềm vui, hạnh phúc ngay trong chính gia đình của mình thì đó là điều đáng sống.
    Sống đời tu, sống đời hôn nhân : Chúng ta biết mình đi đúng đường mà trong kế hoạch ngàn đời Chúa muốn “Tất cả các Kitô hữu, dù trong hoàn cảnh nào hay bậc sống nào cũng đều được Chúa kêu gọi, để mỗi người mỗi cách  vươn tới sự thánh thiện trọn hảo như chính Chúa Cha là Đấng trọn lành”[3]. Miễn là đừng sống trong vỏ bọc an toàn của bản thân. Đức Thánh Cha đã nói trong Tông huấn Chúa  Kitô đang sống: “Trong khi đấu tranh để thực hiện những ước mơ của mình, con hãy sống cách tròn đầy ngày hôm nay, cho đi tất cả và lấp đầy tình yêu từng giây phút”.
    Là người trẻ“Đừng làm nhoà tiếng của Thiên Chúa, Đấng đang mời gọi các bạn trỗi dậy và đi theo những con đường mà Ngài đã chuẩn bị cho các bạn…”.
    Thiên Chúa đã chuẩn bị cho bạn, cho tôi, cho mỗi chúng ta một con đường thật đẹp. Điều còn lại là mỗi người có lắng nghe, phân định, chọn lựa và quyết tâm bước theo với chút mạo hiểm hay không? “Vì chính Ta biết các kế hoạch Ta định cho các ngươi, kế hoạch thịnh vượng, chứ không  phải tai ương, để các ngươi có một tương lai và một niềm hy vọng” (Gr 29,1).                                                                      
    Nếu bạn chọn đời tu xin hãy nhớ rằng : “Ơn gọi là một ân ban, nhưng rõ ràng nó cũng là đòi hỏi nữa. Các quà tặng của Thiên Chúa có tính tương tác; để cảm thụ chúng, ta phải sẵn sàng mạo hiểm. Nhưng những đòi hỏi ở đây không phải là một sự bắt buộc được áp đặt từ bên ngoài, mà là một sự thúc đẩy cho phép ân ban ấy lớn lên và phát triển, rồi sẽ trở thành một quà tặng cho người khác. Khi Chúa đánh thức một ơn gọi, Ngài không chỉ nghĩ về con người của bạn cho đến nay, nhưng Ngài nghĩ về điều mà bạn sẽ trở thành, trong sự bầu bạn của Ngài và của người khác. Sức sống mãnh liệt và nghị lực của nhân cách kết hợp lại trong trái tim người trẻ để thúc đẩy họ không ngừng hướng lên cao hơn. Sinh lực dồi dào này sẽ được tôi luyện bởi thời gian và bởi những kinh nghiệm đau đớn, nhưng“niềm khát khao này đối với cái vô hạn, một niềm khát khao mang chất trẻ và chưa được kiểm chứng”[4] Cần phải gặp gỡ tình bạn vô điều kiện mà Đức Giêsu mời gọi chúng ta. Không đơn giản chỉ là những qui tắc và bổn phận, sự chọn lựa mà Đức Giêsu đặt ra trước chúng ta hệ tại ở việc đi theo Người, như những người bạn đi theo nhau, tìm kiếm sự bầu bạn của nhau và dành thời gian với nhau, được thúc đẩy bởi tình bạn tinh thuần. Mọi sự khác sẽ đến trong quá trình, và ngay cả những thất bại trong đời sống cũng có thể là một cách rất giá trị để kinh nghiệm cái tình bạn không bao giờ đánh mất ấy.[5]
    Ước gì bạn, tôi, chúng ta nhận thấy những phẩm chất, khả năng tốt đẹp mà Thiên Chúa ban nơi bản thân, ra sức phát huy, xây dựng, cầu nguyện để có được một niềm tin vững chắc, biết đứng thẳng trên đôi chân của chính mình. Và luôn xác tín rằng sống đời tu là chọn lựa đến từ Thiên Chúa và tự do đáp trả của bản thân để rồi trung thành với cam kết theo Ngài cho đến cùng.
    Để được bền vững trong ơn gọi - Ước gì mỗi chúng ta trở nên người bạn thân thiết của Đức Kitô, vì nhờ Ngài, với Ngài, trong Ngài chúng ta mới thỏa mãn mọi khát vọng. Nhờ : sốt sắng trong cầu nguyện, khao khát sống Lời Ngài, siêng năng đón nhận Chúa Giê-su Thánh Thể, nhiệt tình sống Tin Mừng, chúng ta sẽ được thêm sức mạnh, bình an và niềm vui thiêng liêng. Như thế mới trở nên bạn thân của Chúa Giêsu và cùng với NGƯỜI đi đến tận chân trời góc biển… sẵn sàng thực hiện thánh CHA ngang qua bổn phận được trao phó để được nên đồng hình đồng dạng với bạn Giêsu trong hoàn cảnh của mình.
    Vậy, Bạn, tôi, chúng ta quyết tâm không làm nhoà tiếng của Thiên Chúa, Đấng đang mời gọi chúng ta bước theo Đức Giêsu mỗi ngày.. Alleluia… Alleluia . Amen.                                                                               

    [1] (Đức Giáo Hoàng Phanxicô nói với các tham dự viên Diễn Đàn Giới Trẻ Quốc Tế Lần Thứ XI, tại Rôma 2019)

    [2] Câu trả lời của một  nữ tu dành cho chàng thanh niên tán tỉnh sơ ấy

    [3] Công đồng Vatican II

    [4] x. TH ĐKT đang sống số 289) [160] ROMANO GUARDINI, Die Lebensalter. Ihre ethische und pädagogische Bedeutung, Würzburg, 3rd ed., 1955, 20.

    [5] Tông Huấn  ĐKT đang sống số 290

     

    Tác giả bài viết: Anne Lê (Dòng MTG Qui Nhơn)

    Bài viết liên quan