Học hỏi Phúc âm: Chúa nhật Chúa Giêsu chịu phép Rửa năm C
13/05/2022
"Con là Con chí ái Ta, kẻ Ta đã sủng mộ"
Lời Chúa
15Dân ngong ngóng và mọi người suy tính trong lòng về Yoan: Có khi chính ông là Ðức Kitô chăng. 16Nên Yoan đáp lại với mọi người rằng: "Phần ta, ta thanh tẩy các ngươi bằng nước! Sẽ đến Ðấng quyền thế hơn ta, ta không đáng cởi quai dép Ngài; Ngài sẽ thanh tẩy các ngươi trong Thánh thần và lửa. 21Xảy ra là trong khi toàn dân chịu thanh tẩy, và Ðức Yêsu cũng chịu thanh tẩy và đang cầu nguyện, thì trời mở ra, 22và Thánh thần lấy hình dáng thể xác như con chim câu, đáp xuống trên Ngài, và tự trời một tiếng phát ra: "Con là Con chí ái Ta, kẻ Ta đã sủng mộ".
Học hỏi:
1. Đọc Lc 3, 15-16. Hãy cho thấy ông Gioan là người khiêm nhường.
2. Ai đã làm phép rửa cho Đức Giêsu? Đức Giêsu có khiêm nhường không khi Ngài cùng với dân chúng đến nhận phép rửa của Gioan Tẩy giả?
3. Khi nào thì trời mở ra? Trời mở ra nghĩa là gì?
4. Khi Đức Giêsu chịu phép rửa, có sự hiện diện của những ai?
5. Việc Thánh Thần ngự xuống trên Đức Giêsu lúc Ngài chịu phép rửa có ý nghĩa gì? Đọc Lc 3,22.
6. Lời nói của Thiên Chúa Cha với Đức Giêsu lúc chịu phép rửa có ý nghĩa gì? Đọc Lc 3,22; Tv 2,7; Is 42,1.
7. Sau khi Đức Giêsu chịu phép rửa bởi Gioan và cầu nguyện, có những biến cố linh thánh từ trời xảy ra.
Theo ý bạn, những biến cố ấy có nâng đỡ tinh thần Đức Giêsu không?
8. Tin Mừng Luca là Tin Mừng của cầu nguyện. Tìm những đoạn nói đến việc chính Đức Giêsu cầu nguyện trong Tin Mừng Luca. Tìm những chỗ Đức Giêsu dạy cầu nguyện, và tìm những dụ ngôn về cầu nguyện trong Tin Mừng Luca.
GỢI Ý SUY NIỆM: Bạn học được bài học nào từ việc Đức Giêsu chịu phép rửa bởi ông Gioan? Bạn có kinh nghiệm về Chúa Thánh Thần đến soi sáng cho mình bao giờ chưa? Bạn có nghe tiếng Chúa Cha nói với mình bao giờ chưa?
PHẦN TRẢ LỜI
Ông Gioan Tẩy giả hẳn là người khiêm nhường. Người khiêm nhường không phải là người giả vờ tự hạ mình xuống, nhưng là người vui vẻ nhìn nhận mình thực sự là ai. Khi gặp ông Gioan, mọi người nghĩ trong lòng rằng biết đâu ông này chính là Đấng Kitô mà dân đang mong đợi (Lc 3,15). Chắc Gioan đoán biết họ nghĩ như thế về mình, nên ông đã cho gián tiếp trả lời cho họ trong Luca 3,16. Ông nhắc đến một Đấng khác, quyền thế hơn ông, mạnh hơn ông. Đấng ấy cao trọng hơn ông đến mức ông không đáng làm đầy tớ cúi xuống cởi dây giày cho Ngài. Gioan đang có tiếng tăm lừng lẫy vì ông ban phép rửa sám hối cho nhiều người ở sông Giođan, nhưng ông lại thú nhận rằng phép rửa của ông chỉ là phép rửa trong nước, còn Đấng ấy sẽ ban phép rửa trong Thánh Thần và lửa. Như thế gián tiếp Gioan không nhận mình là Đấng Kitô hay Mêsia. Ông không đánh lừa đám đông và không tìm danh tiếng cho mình.
Khi đọc Lc 3,21 ta không thấy nói rõ ai là người ban phép rửa cho Đức Giêsu. Tuy nhiên, chúng ta có thể biết chắc đó là Gioan Tẩy giả, người đang ban phép rửa cho “toàn dân” ở sông Giođan. Hai sách Tin Mừng Mát-thêu và Mác-cô nói rõ Gioan đã làm phép rửa cho Đức Giêsu (Mt 3,13; Mc 1,9). Đức Giêsu, Đấng mà Gioan coi là cao trọng vượt bậc, bây giờ lại đứng chung với dân để cùng chịu phép rửa trong nước sông Giođan. Đấng mà sứ thần Gabriel gọi là Đấng Thánh, là Con Thiên Chúa, Đấng được thụ thai bởi Thánh Thần, Đấng được quyền năng của Đấng Tối Cao che phủ (Lc 1,35), bây giờ Đấng ấy lại xin chịu phép rửa bày tỏ lòng hối cải để được tha tội (Lc 3,3). Chúng ta không hiểu được tại sao Đức Giêsu lại làm như thế. Khi thấy Ngài đứng cùng với đám đông tội nhân chờ lãnh nhận phép rửa, ta nhận ra việc Ngài muốn liên đới với họ, muốn chia sẻ thân phận tội nhân của họ, dù Ngài biết mình vô tội. Ngài đã sống sự liên đới này suốt đời, cho đến tận thập giá, khi chịu đóng đinh giữa hai tội nhân (Lc 23,33).
Phép rửa của Gioan gồm nghi thức dìm cả người xuống nước. Khi lên khỏi mặt nước, Đức Giêsu đã cầu nguyện với Thiên Chúa. “Đang khi Ngài cầu nguyện” thì “trời đã mở ra” (Lc 3,21). Trời được coi là nơi Thiên Chúa ngự. Trời mở ra cho thấy sự đáp lại của Thiên Chúa trước lời cầu nguyện của Đức Giêsu. Giữa Thiên Chúa trên trời và Đức Giêsu đứng dưới nước đã có tương quan gặp gỡ nhau.
Trời mở ra báo hiệu sự hiện diện linh thánh của Thiên Chúa ở nơi Đức Giêsu đang đứng cầu nguyện sau khi chịu phép rửa. Luca 3,22 cho thấy có hai Đấng thần linh xuất hiện. Trước hết là Thánh Thần ngự xuống trên Đức Giêsu dưới hình dáng chim bồ câu. Và có tiếng từ trời nói với Ngài rằng: “Con là con yêu dấu của Cha; Cha hài lòng về Con.” Như thế vào lúc này, ở dòng sông này, có cuộc thần hiển của Cha, Con và Thánh Thần. Từ khi được thụ thai đến nay, Cha và Thánh Thần vẫn luôn ở bên Đức Giêsu bằng sự hiện diện âm thầm. Giờ đây, sự hiện diện đó trở nên thấy được (Thánh Thần dưới hình dáng chim bồ câu), và nghe được (tiếng của Cha từ trời).
Thánh Thần đã ngự xuống trên Đức Giêsu cách hữu hình ở sông Giođan khi Ngài hơn ba mươi tuổi. Với Thánh Thần đó, Đức Giêsu đã bắt đầu sứ vụ của mình ở Galilê (Lc 4,14-15), và tại hội đường Nadarét, Ngài biết mình đã nhận được Thần Khí và đã được Đức Chúa xức dầu (Lc 4,18). Như thế, biến cố Thánh Thần ngự xuống trên Đức Giêsu khi chịu phép rửa đã khai mạc sứ vụ của Ngài trong tư cách là Đấng Mêsia, Đấng được Thiên Chúa xức dầu (x. Cv 10,38). Nói cách khác, sau khi nhận Thánh Thần lúc chịu phép rửa, Đức Giêsu biết mình phải bỏ mái nhà Nadarét để lên đường đi sứ vụ.
Thiên Chúa Cha nói chuyện trực tiếp với Đức Giêsu và gọi Ngài là Con. Trong Thánh vịnh 2,7 Thiên Chúa cũng gọi Đấng được xức dầu, Đấng Mêsia là con: “Con là con của Cha, hôm nay Cha đã sinh ra Con.” Hơn nữa, Ngài là Con yêu dấu, tương tự như Isaac là con yêu dấu của Abraham (St 22,2.12.16, theo bản LXX). “Cha hài lòng về Con” lại gợi cho ta nhớ đến Người Tôi trung chịu đau khổ trong ngôn sứ Isaia. Đây là Người Tôi trung mà Chúa hài lòng (Is 42,1). Như thế, Đức Giêsu là Con Thiên Chúa, là Đấng Mêsia và là Người Tôi trung của Chúa.
Những gì xảy ra cho Đức Giêsu sau khi chịu phép rửa của Gioan đều đến từ trời (trời mở ra, Thánh Thần từ trên ngự xuống, tiếng Cha từ trời). Đức Giêsu vui vì khi tự hạ xuống hàng tội nhân, thì Ngài lại được Thiên Chúa nâng lên đến tột cùng. Chúa Cha đã âu yếm gọi Ngài là Con yêu dấu, người có tương quan đặc biệt thân thiết với Cha, người mà Cha rất hài lòng. Có thể Cha hài lòng vì Con đã làm đúng ý Cha, khi đứng chung với tội nhân, liên đới với họ để cứu chuộc họ. Con đã giữ thái độ liên đới này suốt đời. Đức Giêsu vui khi nhận được Thánh Thần, dấu hiệu cho thấy Cha tin cậy Ngài và muốn sai Ngài đi sứ vụ.
Trong Tin Mừng Luca, Đức Giêsu cầu nguyện: 3,21; 5,16; 6,12; 9,18.28-29; 11,1; 22,32.40-46; 23,34.46. Đức Giêsu dạy cầu nguyện: 6,28; 11,1-4; 20,47; 22,40.46. Dụ ngôn về cầu nguyện: 11,5-8; 18,1-8.9-14.