Thiếu nhi chúng con yêu quí,
Đoạn Tin Mừng chúng ta vừa nghe không dài. Trong đoạn Tin Mừng này Chúa Giêsu đưa ra hai lời dạy:
Cha đố chúng con đó là những lời dạy nào?
Đầu tiên là lời dạy về sức mạnh của Đức tin.
+ Rất đúng. Chúng con rất giỏi.
Tiếp đến là về việc phục vụ cách khiêm tốn.
+ Cũng giỏi luôn. Cha chúc chúng con luôn giởi như vậy!
Nếu chỉ nhìn một cách thoáng qua thì chúng ta có cảm tưởng như hai lời dạy trên là hai lời dạy riêng biệt. Thế nhưng nếu nhìn kỹ thì chúng ta sẽ thấy đây chỉ là hai mặt của cùng một vấn đề.
Vậy vấn đề ở đây là vấn đề gì?
Chúng ta hãy trở lại với hai lời dạy trong bài Tin Mừng chúng ta sẽ thấy. Hai lời dạy này có liên hệ mất thiết với nhau. Lời dạy thứ nhất Chúa nói về sức mạnh dường như vô hạn của niềm tin. Lời dạy thứ hai Chúa muốn cảnh giác con người về cái hiểm họa có thể xẩy ra khi người ta nhờ niềm tin mà làm được những việc có thể coi như phi thường đó.
I. Như vậy vấn đề các môn đệ đặt ra hôm nay xem có vẻ rất là khẩn thiết: "Lạy Thầy, xin ban thêm đức tin cho chúng con"
+ Qua câu trả lời, Chúa không nói gì đến việc thêm hay không thêm nhưng Chúa lại nói đến một vấn đề khác, Chúa bảo "Nếu chúng con có". Như vậy Chúa đã chuyển vấn đề qua một hướng khác. Điều cần phải xin với Chúa không phải ban thêm mà là để Chúa cho có được đức tin....Khi đã có được đức tin rồi thì mọi sự sẽ dễ dàng.
Để cho các tông đồ hiểu được việc có đức tin quan trọng như thế nào thì Chúa đã dùng thí dụ về hạt cải để giải nghĩa.
Chúng con hãy nghe câu chuyện này: Tại Ý có một thương gia giầu có. Ông không tin có đời sau. Thậm chí ông còn chế diễu những người tin như thế. Trước khi chết, ông cho làm một tờ di chúc. Trong tờ di chúc ông nói rằng sau khi đã an táng ông xong thì phải đập nắp phần mộ của ông bằng một tảng đá hoa cương nặng nhiều tấn. Theo ông nói thì sở dĩ ông cho làm như thế là để đề phòng giả như sau này có sự sống lại thì xác của ông cũng không thể chỗi dậy được.
Sau khi ông chết, người ta đã làm y như lời ông di chúc. Thế nhưng một sự việc mà người ta thật đã không ngờ. Trước khi tảng đá hoa cương nặng nhiều tấn được đặt lên mộ của ông thì có một con quạ bay qua làm rớt bên cạnh phần một của người giầu có đó một hạt sồi. Hạt sồi là hạt cũng thật nhỏ. Nhưng khi nó được tiếp xúc với đất, nó có điều kiện để mọc lên. Với thời gian cây sồi càng ngày càng lớn. Rễ của nó cũng phát triển theo. Cùng với năm tháng, nó đã lớn đến nỗi có thể làm tất cả những gì cản sức phát triển của nó phải lùi bước. Tảng đá hoa cương nặng nhiều tấn chèn ép sự lớn mạnh của nó đã bị nứt và cuối cùng đã vỡ ra thành hai. Đây là một sự kiện có thật. Chúng ta cũng có thể thấy được những điều tương tự như thế trong cuộc sống của chúng ta.
Hạt sồi rất nhỏ ....nhưng có sức sống...và sức sống đã đem đến những điều hết sức bất ngờ.
II. Đức tin cũng thế. Đức tin có thể đem đến những kết quả nhiều khi ta không thể ngờ được. Và cũng chính vì niềm tin có sức mạnh không thể ngờ được như thế mà Chúa phải cảnh giác các môn đệ của Ngài cũng như cảnh giác cả chúng ta.
Chúng ta hãy nhớ lại một vài sự kiện trong Thánh Kinh. Sách Tông đồ công vụ kể:
Khi ấy, người ta khiêng đến một người què từ khi lọt lòng mẹ. Ngày ngày họ đặt anh ta bên cửa Đền Thờ gọi là Cửa Đẹp, để xin kẻ ra vào Đền Thờ bố thí. Vừa thấy ông Phêrô và ông Gioan sắp vào Đền Thờ, anh liền xin bố thí. Hai ông nhìn thẳng vào anh, và ông Phêrô nói:
Anh hãy nhìn chúng tôi đây!
Anh ta chăm chú nhìn hai ông, tưởng rằng sẽ được cái gì. Bấy giờ ông Phêrô nói:
- Vàng bạc thì tôi không có; nhưng cái tôi có, tôi cho anh đây: nhân danh Đức Giêsu Kitô người Nadarét, anh đứng dậy mà đi!
Rồi ông nắm chặt lấy tay mặt anh, kéo anh chỗi dậy. Lập tức bàn chân và xương mắt cá của anh trở nên cứng cáp. Anh đứng phắt dậy, đi lại được; rồi cùng với hai ông, anh vào Đền Thờ, vừa đi vừa nhảy nhót và ca tụng Thiên Chúa. Toàn dân thấy anh đi lại và ca tụng Thiên Chúa. Và khi nhận ra anh chính là người vẫn ngồi ăn xin tại Cửa Đẹp Đền Thờ, họ kinh ngạc sững sờ về sự việc mới xảy đến cho anh.(Cv 3,210)
Với đức tin Phêrô và Gioan đã làm được như vậy.
Trước đó như Tin Mừng cũng ghi lại: sau chuyến thực tập truyền giáo các tông đồ đã vui mừng mà khoe với Chúa là:
- Cả ma quỉ cũng phải vâng lời chúng con.
Đó quả là những điều rất tốt lành nhưng bên cạnh những điều tốt lành đó còn có những điều đáng sợ.
Câu chuyện Gioan và Giacôbê khi thấy người Samaria không chịu đón tiếp Chúa đã thưa với Chúa như thế nào thì chúng ta đã rõ:
- Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống tiệu diệt chúng không?
Sức mạnh của đức tin đã trở thành một hiểm họa. Thay vì xây dựng nó đã trở thành hủy diệt....Thật là kinh khủng.
Con người rất dễ biến những gì của Thiên Chúa ban cho thành của riêng mình. Chính vì thế mà Chúa muốn cho mọi người phải luôn ý thức về công việc của mình. Mỗi người trước mặt Thiên Chúa chỉ là những người đầy tớ. Người đầy tớ thì phải làm theo ý của chủ. Người đầy tớ không được phép làm theo ý riêng của mình. Và sau khi đã làm xong một việc thì cũng không được kể công. Phải luôn nhớ rằng tất cả mọi sự tốt đẹp trên đời này đều là ân ban của Chúa.
Một Linh mục qua đời....được đưa lên trước mặt thánh cả Phêrô để được kiểm tra trước khi được vào Thiên đàng hay phải vĩnh viễn ra đi.
Thánh Phêrô hỏi:
- Ở dưới thế, cha làm được điều gì xin cha hãy kể ra.
- Dạ thưa thánh cả (Linh mục nói với tất cả sự tự tin của mình) Ở dưới đất con đã xây được một ngôi thánh đường rất to lớn.
Thánh Phêrô lấy bút ghi vào tờ giấy 1 điểm
- Cha còn làm được nhưng gì nữa?
- Con đã xây trường học cho cả ngàn học sinh.
Được thêm một điểm nữa.
- Và gì nữa?
Linh mục bắt đầu suy nghĩ rồi trả lời:
- Dạ con đã cộng tác rất nhiều trong công việc xã hội, từ thiện và bác ái.
Được thêm một điểm nữa.
- Cha còn làm được gì nữa, xin cha tiếp tục cho biết?
Lần này thì vị linh mục bắt đầu cảm thấy lo lắng. Ngài hỏi lại thánh Phêrô:
- Dạ thưa bao nhiêu điểm thì được vào thiên đàng?
- Thánh Phêrô đáp lại: "1000"
Tới đây thì linh mục cảm thấy hoàn toàn mất hết sự tự tin. Kiếm đâu ra cho đủ một ngàn điểm trong khi kể như tất cả những chiêu độc đã được tung ra hết rồi.
Chưa biết trả lời ra sao thì thánh Phêrô thúc dục:
- Sao cha còn làm được gì nữa thì kể hết ra đi?
Với giọng nhuộm màu u tối nhưng cũng có một chút khiêm nhường linh mục chậm rãi trả lời:
- Dạ thưa thánh cả, nhờ ơn Chúa con còn làm được ít việc bác ái nho nhỏ nữa.
Vừa nghe thấy như thế thánh Phêrô tỏ vẻ hết sức vui mừng. Với cây viết đang cầm sẵn nơi tay, Ngài tủm tỉm nụ cười đặt bút viết con số 1000 thật lớn...Viết xong Ngài nói với linh mục:
- Thế là cha được 1003 điểm. Dư điểm rồi....Xin mời cha bước vào.
Vâng tất cả là hồng ân của Chúa. Không có Chúa chúng ta không thể làm được việc gì. Amen.
Lm. Giuse Đinh Tất Quý
Nguồn: tgpsaigon.net
Copyright © 2022 Bản quyền thuộc về Thiếu Nhi Thánh Thể Việt Nam
Đang online: 156 | Tổng lượt truy cập: 707,768